Friday, February 4, 2011

Lady Jade


In ancient times, in Dai An isle near Huan Khanh Hoa has a couple without children aged grandparents in a house up the mountain leaves, coconut jobs that year, to the watermelon ripe, bright that the field visits, he saw her picking melons were stolen. A strange thing, only the largest one the most beautiful melon leaf damage, but the thief did not eat nor take away her baby lying in an empty spot, but have seen were brown flared

Seeing the strangers, two men took each of her four goals for that lie in wait. Then one moonlit night, they hid in a bush to the next field. Close to midnight, where a girl suddenly profile thirteen fourteen naturally appear in the middle of the field took her daughter tiptoed away, a look at each melon, then, seems to have chosen the results satisfactory then bent down to pick up the most. Re-watching her watch again and again, then find a space, launched from a melon hand side to the other hands, and so on, for a moment, after re-embracing a melon that is not known ever watch that boring .. .

Right then, from hiding places, the two men rushed to her, holding her right hand The girl, however does not run away but did not show up a little bit scared she paid them a melon, and when she asked politely replied: She is no longer a poor child with both parents, her home in so far ago, and she did not remember where your home anymore ...

See cute girls, I do not think children should get her grandparents on each table for adoption, then told both girls ...

The girl, that gesture, the words of two grandparents were sincere, she quietly listened and thought, then answered

She followed them home. The next morning, two grandparents in the ceremony correct, then the two sides officially recognize each other as parents and children imprisoned in their homes, happy atmosphere would warm up. Two grandparents take care of you love her, but she also loves her then brand respected parents.

One day the heavens poured heavy rains, floods in the upper bearing immense overflow, causing everyone in the house no one to do both. Her parents, of course, very worried, so that water would quickly run out of trees to die from flooding, she, so young, wild character, then she likes to play down the side of the water onto ice, put them into a fake mountain, back to looking for broken branches and leaves around the plug, to play ...

Seeing this, she annoyed him too, think that children do not understand our parents, came to speak and then yelled to blame. No doubt, she felt so unhappy too, went out the house gable, standing alone crying. After a long time, the time no one noticed her parents, she sneaked out of the house, then along the strip of high ground, go out to the coast. Well then, put the side of the country Hovers a period of male trees, not knowing where to go.Crying girls back again, then looked around the circle to look, feel completely isolated, lonely, she always came jumping up trees, and a strange thing happened: The girl entered into the timber. Hovers trees put out there for a while longer, as there is something also to remember and save the attachment, then, under the waves, drifting ever up north ...

Grandparents her parents are busy splitting firewood and sewing in the home, perfect child cried out and then play the last, so take no notice. To forever after, when on call shall not see me first! Two dive dive grandparents came to look around the place but the same place, still sounds great unbeliever. Floodwaters brought such immense, are forever flowing into the sea, they have a daughter going away to leg So he disappeared she screamed, weeping bitterly, then vegetarian offerings for children, and From that day onwards, lived quietly, until the sad end of his life ...

Longer period of male trees, following a response to Hovers and then went north, and so goes forever ... goes forever ... Waves calm quiet until then had been a thousand miles away and washed ashore ...

One morning the local population to the coast it, amazed that there are very nice trees come from. They told each carrying rope and then tied with ropes to pull to shore, but hundreds of people in the luxuriant trees that still does not budge. Then they pile back pins to other strategies, and also from, it appears immediately, rumors of exotic trees has spread throughout the region.

Prince at that time the old Northern picky wife, who traveled all over the place where to look for a person like that. As to the area, heard strange trees, he is also curious to find. See the beautiful trees are beautiful but not very big, so why not pull a hundred people are really surprised him. Also still curious, he rolls up his sleeves, told everyone to try one to see her pull back

Prince give in, people back out but it all extremely surprised, when the rope holding the prince has to bend back the trees and moving away, then gradually, as the drag that reach the shore. To the ground, pulled a Prince again, the trees were located entirely on the beach.

People are incredibly excited, clapping incessant shouting.Finished, after consulting the villagers, soldiers, Prince brought the capital city of trees.

To the villagers, but also unfortunately people are cheap, but most of that, put the timber business is more reasonable because all the tables so people will have lower natural admire. What about the Prince there would not be any more excited, he is a proper justification for, came not continue to look for another wife, but the soldiers returned to business, along with trees.

Needless to say, when on the capital city, people, everywhere, listening, looking excited to see how the event was well But then passed quickly because people are fed and look forever, as nice trees it is beautiful, but did not see signs of what is strange at all. That people need to be strange, never had this old, rather than a beautiful tree.

Chỉ riêng có Hoàng tử, do chính tay mình đã chứng kiến và thực hiện được một điều kỳ diệu, nên còn giữ mãi trong lòng sự vui mừng và niềm mong đợị Khi mọi người đã xem chán xem chê, đến mức không còn ai thiết xem nữa, thì Hoàng tử mới sai quân lính đem cây về trước Đông cung để hàng ngày được nhìn ngắm và gần gũi với câỵ

Cây quả là đã có tình ý với Hoàng tử thật. Từ đó trở đi, mỗi đêm trăng sáng, Hoàng tử bỗng thấy trong thân gỗ bước ra một người con gái xinh đẹp tuyệt trần, và cùng lúc, là mùi hương thơm ngào ngạt tỏa ra theo mỗi bước chân của nàng.

Mê mẩn trước người đẹp, Hoàng tử vội vàng chạy tới, nhưng lần nào cũng vậy, hễ cứ giáp mặt, là người con gái lại biến ngay vào trong thân gỗ.

Sau vài lần như thế, Hoàng tử đã nghĩ ra được một cách, cũng khá đơn giản chứ chẳng có gì ghê gớm lắm. Chàng cho mấy người lính hầu đứng nấp ở xung quanh, còn tự mình cũng nấp saÜn ở gần đấỵ Khi cô gái vừa xuất hiện thì Hoàng tử đã bước ra nắm chặt lấy tay nàng, và mấy người lính cũng lập tức khiêng cây gỗ đem dấu biến đị Hoàng tử bảo cô gái hãy vui lòng vì chàng mà ở lạị Cô gái e lệ cúi đầụ Thế rồi, ngay lúc đó chàng dẫn nàng đến trình với đức vua cha và hoàng hậu, kể lại hết đầu đuôi ngọn ngành, và xin cha mẹ hãy tác thành cho họ.

Nhà vua lắng nghe, rồi nói: "Được. Để xem", xong cho gọi thị nữ đưa nàng về phòng riêng, còn Hoàng tử thì trở về Đông cung.

Sáng hôm sau thiết triều, nhà vua cho triệu quan Thái bốc lại để bói xem điều lành điều gở thế nàọ Sau khi nghe tấu trình là quẻ đại phúc, nhà vua cả mừng rồi ngay sau đó, cho cử đại lễ để hoàng tử sánh duyên cùng cô gáị

Từ đó, cuộc sum vầy của đôi trai gái diễn ra thật vô cùng êm ả, hạnh phúc. Ba năm sau, họ sinh được một gái và một traị

Tưởng rằng cuộc tình duyên ấy sẽ mặn nồng mãi mãi đến lúc đầu bạc răng long. Nào ngờ Hoàng tử cũng là kẻ bạc tình, chỉ chung thủy được có mấy năm đầụ Khi vợ đã có con thì chàng ta đâm ra hay chơi bời chứ chẳng quan tâm được như trước. Nay rượu, mai cờ bạc, rồi đi dong duổi khắp nơi, không chú ý gì đến việc dạy dỗ con cáị Nàng đã nhiều lần khuyên can nhưng chàng vẫn chứng nào tật ấy, làm nàng rất chán nản. Vì vậy, ở trong hoàng cung, sống giữa nhung lụa, kẻ hầu người hạ không thiếu, mà nàng cảm thấy bơ vơ, rồi buồn tủi xót xa, chỉ muốn tìm cách bỏ đi, không chút luyến tiếc. Bởi vì con người ta vốn là vậy, nên dẫu là thần thánh, thì khi tình yêu đã hết, tất cả sẽ chỉ là vô nghĩạ

Thế rồi một hôm, nhân khi Hoàng tử bỏ đi chơi lâu ngày, nàng tìm thấy cây kỳ nam mà khi trước bọn lính đã đem dấu biệt. Nàng gọi hai con đến rồi đọc một câu thần chú, thế là cả ba mẹ con cùng nhập vào cây kỳ nam. Cây kỳ nam tự chuyển động rời khỏi hoàng cung rồi lăn xuống sông. Từ sông, kỳ nam dòng nước trôi ra biển. Biển lúc ấy bỗng nhiên nổi luồng gió tráị Và theo chiều gió, cây kỳ nam trôi mãi, trôi mãi... Cuối cùng trở lại biển phương Nam.

Đến đúng trước cù lao Huân thì gió lặng và cây kỳ nam dừng lạị Cây trôi vào sát mép nước. Từ thân cây, cả ba mẹ con bỗng chốc hiện ra, bước lên bờ, rồi trở về nhà cũ. Cả hai ông bà cha mẹ nuôi lúc ấy đều đã mất. Nhà vắng vẻ tiêu điềụ Ba mẹ con bắt tay ngay vào việc dọn dẹp sửa sang cửa nhà, lập bàn thờ cha mẹ, ông bà tổ tiên, rồi cùng làm ăn sinh sống với dân làng. Từ đấy trở đi, quê hương, vùng cù lao Huân mỗi ngày một thêm ấm no, trù phú. Thế rồi đến một hôm, giữa lúc trời quang mây tạnh, trước sự chứng kiến và ngạc nhiên của mọi người, cả ba mẹ con cùng bay vút lên trời...

Ở phương Bắc, Hoàng tử đi chơi về thấy vợ con mất tích. Tìm cây kỳ nam ngày trước thì cũng chẳng thấy đâụ Chàng hối hận vô cùng, lòng tự nhủ lòng sẽ tìm ra bằng được ba mẹ con, dẫu có phải đi xuống tận địa ngục.

Khi xưa, lúc ở bờ biển chàng có nghe dân chúng nói cây gỗ này trôi từ biển phương Nam lạị Thế là Hoàng tử vào từ biệt vua cha và hoàng hậu, rồi cùng một số gia nhân, binh lính và thủy thủ xuống thuyền, dong buồm vượt biển hướng về phương Nam.

Khi thuyền vừa đúng đến cửa Đại An thì bỗng đâu một trận cuồng phong dữ dội nổi lên. Thuyền đắm, cả Hoàng tử cùng gia nhân thủy thủ đều chìm sâu xuống đáy nước. Nhưng khi cơn bão tan thì tự nhiên biển ở chỗ ấy cũng nổi lên một mô đá nhỏ, vượt cao khỏi mặt nước. Trên mặt mô đá có những hình thù ngoằn ngoèo tựa như những hàng chữ nổị Từ bao đời nay, đã có nhiều người hay chữ và kiến thức uyên bác đi thuyền tới đó, nhưng chưa ai đọc được đấy là những chữ gì. Và có lẽ như thế nên có thể cho rằng, những điều bí mật của thiên cơ, chắc còn lâu người ở dưới trần gian mới có thể hiểu thấu được hết.

Ba mẹ con nàng tiên đã về trời, nhưng từ đó đến nay vẫn thường hiển linh ở các nơi gần xa quanh vùng cửa Đại An, vùng cù lao Huân, cù lao Yến. Vì vậy dân đi biển, đi đánh cá, đi tìm tổ yến vẫn thường bày lễ vật, thắp hương rồi hướng mặt lên trời cao cầu xin sự che chở, phù hộ độ trì của nàng tiên, mà từ đó trở đi được kính cẩn tôn xưng là bà chúa Ngọc.

Bà chúa Ngọc còn được gọi là bà chúa tiên hay Thánh mẫu Thiên Ya na, theo cách gọi của người Chăm pa, một dân tộc đã định cư lâu dài ở vùng đất nàỵ Từ Huế đến Nha Trang ở đâu cũng có điện thờ bà chúa Ngọc. Triều Nguyễn có sắc thượng phong cho bà là "Hồng Nhân phổ tế linh ứng Thượng đẳng thần".

Tại Nha Trang có tháp lớn cao sáu trượng để thờ bà chúa Ngọc. Lại có cả những tháp nhỏ xung quanh để thờ Hoàng tử, hai người con và hai ông bà bố mẹ nuôị Bia đặt trong tháp lớn do chính tay quan đại thần Phan Thanh Giản thời Tự Đức soạn.

Trước kia, hàng năm triều Nguyễn đều ủy thác cho bộ Lễ về đây làm lễ quốc tế.

No comments:

Post a Comment